RSS

[Thương Hỏa Hoàng Hậu] Chương 07

Chương 07 : Còn sống thật tốt
oOo
        Linh lắc đầu, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ, những gì mắt đã thấy cùng những suy nghĩ bí mật trong đầu đang kịch liệt chiến đấu với nhau, bàn tay nhỏ bé giấu dưới lớp váy nắm chặt lại thành quyền, năm đầu ngón tay nhọn bấu chặt lòng bàn tay, tạo nên cảm giác nóng rát.
        Cũng tốt cũng tốt, có lại cảm giác luôn là tốt, chí ít có thể chứng minh đây hết thảy đều là chân thật tồn tại, mà không phải là một giấc mơ.
        Nàng ép buộc bản thân trấn định lại.
        Tình huống trước mắt đã là xấu nhất, hồn xuyên dị giới, một mảnh mờ mịt, những sự vật quen thuộc đã không còn tồn tại, toàn bộ mọi thứ đều cần lục lọi lại một lần nữa.
        Nhưng chí ít nàng còn sống, còn có cơ hội có thể làm lại lần nữa.
        Đã chết một lần, mới càng thêm minh bạch, có thể hít vào thở ra không khí mới tốt đẹp làm sao.
        Linh nhắm mắt lại, tâm tình đang chấn động kịch liệt rất nhanh khôi phục, rồi mở mắt ra, sóng mắt lưu chuyển một chút sắc tím sẫm , “Không cần truyền ngự y, bổn cung chỉ là ngủ nhiều có chút choáng váng đầu, hiện tại đã hết rồi.”
        Nét mặt của nàng thiếu đi nét tàn nhẫn thường ngày, lại thêm chút đạm bạc, Hà Nguyệt lại nhìn đến ngây người, thật lâu mới nhớ tới ứng một tiếng, tiếp tục cúi thấp đầu, làm bộ bận rộn giúp Linh chỉnh lại làn váy đã vốn rất hoàn mỹ.
        Vừa nãy bộ dạng của Quý phi nương nương, thực sự rất cao quý, phía sau như có ánh sáng của bảy sắc màu chiếu vào, làm khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia càng thêm tuyệt sắc, khó có thể hình dung bằng ngôn ngữ.
        Hà Hương dụi dụi mắt, lại ngước mắt nhìn, nhưng lại không thấy gì nữa cả.
        “Hà Hương, Hoàng Đế của Long Quang quốc, tên là gì?” Nếu tý nữa phải gặp hắn, thì ít ra cũng phải hiểu sơ một chút, nếu không xuất diễn tý nữa không cách nào diễn được.
        Hiện tại nàng cũng bất chấp sẽ khiến tiểu cung nữ này hoài nghi.
        Sắc mặt Hà Hương giật mình đến xanh trắng, nhưng ngại mình là thiếp thân nô tỳ của quý phi nương nương, không dám có chút chậm trễ, run rẩy đứng lên, ghé vào bên tai Linh nhẹ nhàng nói, “Tục danh của Hoàng thượng là Hiên Viên Tôn, nương nương, ngài thế nào ngay cả cái này cũng quên.”

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét