Chương 12: Cợt nhả vô lễ
Hà Hương rất hưng phấn lại gần, “Nương nương, ban nãy nhìn Hoàng Thượng và ngài thật thân mật nha, tiếc là thời gian ở lại không được lâu, còn chưa uống xong một tách trà nữa.” Lại càng không có cơ hội làm thêm một ít việc ‘đặc biệt’.
Nữ nhân ở trong cung, trừ sắc đẹp quyến rũ và luôn luôn giữ được cảm giác mới mẻ để hấp dẫn ánh mắt của Hoàng đế, còn phải có một cái bụng được việc chút để mau chóng sinh hạ Hoàng tử.
Nhưng chuyện sinh con không có nam nhân thì thật không được, nếu không nghĩ ra cách dụ Hoàng Thượng đến Ung Hoa cung thì cái bụng của Quý phi nương nương sẽ không to ra.
Linh thở một hơi thật dài, quay người bỏ đi.
Hiên Viên Tôn, nàng sẽ nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay. Sớm muộn gì cũng có ngày, nàng nhất định sẽ đòi lại món nợ cợt nhả vô lễ này.
Thời thế dù có đổi thay, cho dù một mình nàng xuyên về cổ đại, cũng chắc chắn sẽ không để cho bản thân rơi vào số phận cùng một đám nữ nhân tranh giành một người nam nhân.
Huống chi, qua cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Hiên Viên Tôn, làm Linh ngửi được mùi vị âm mưu.
Hoàng đế và chủ cũ của cỗ thân thể này – Bách Lý Cát Tường, đang trù tính một việc, mà việc kia, có liên quan đến Nghị Tôn Vương gia.
Tuy rằng Bách Lý Cát Tường có dáng điệu hồ ly yêu dã, quyến rũ trời sinh nhưng tựa hồ nàng ta cũng không được thánh sủng, quan hệ của nàng ta và Hoàng đế càng như là người lợi dụng và người bị lợi dụng.
Cụ thể thế nào, tin tức nàng nắm giữ còn quá ít nên không rõ. Bất quá, nàng có rất nhiều kiên nhẫn, dần dần sẽ khám phá ra.
Trước tiên, nàng phải nghiên cứu tỉ mỉ thân thể mới này, mau chóng dung nhập cuộc sống vào hoàn cảnh hiện tại, hơn nữa phải tìm một cách thức để có thể tồn tại trong thế giới hoàn toàn xa lạ này.
“Không cần đi theo, bổn cung muốn yên tĩnh một mình.” Một ánh mắt lạnh, ngăn trở cước bộ của Hà Hương và mấy cung nữ khác.
Hai tay vén chiếc váy vướng bận lên, Linh đứng thẳng người, để lộ ra chiếc cổ thon dài duyên dáng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét